Ban đầu tôi thấy mừng vì chồng là người sống thoáng, biết điều, tôn trọng tôi cũng như gia đình vợ. Nhưng sự thật hé lộ khiến tôi bất bình.
Tôi và anh đều là người tỉnh lẻ, lên thành phố học hành, đi làm rồi quen nhau. Hai đứa gặp được nhau từ những ngày còn là sinh viên nên mọi thứ đều rất gần gũi. Từ khi còn hai bàn tay trắng chưa có gì, vợ chồng cùng gây dựng sự nghiệp nên càng trân trọng những thứ mình đang có.
Sau kết hôn, sự nghiệp của anh phất lên nhiều. Tôi vẫn làm công việc nhàng nhàng, lui về làm hậu phương cho chồng. Trong gia đình, tôi cho rằng chỉ cần một người giỏi giang, có kinh tế vững là đủ. Người còn lại sẽ lo lắng chuyện con cái nhiều hơn. Vì vậy khi chồng có sự nghiệp, tôi rất yên tâm.
Hai vợ chồng tích cóp mua được căn chung cư cao cấp. Bố mẹ hai bên đều rất tự hào. Sinh hai người con, chồng nói tôi cứ ở nhà chăm sóc con cái, thư thư rồi đổi công việc khác cho phù hợp. Lúc đầu tôi cũng sợ lại rơi vào cảnh chán chường như mấy bà mẹ bỉm sữa hay chọn nghỉ việc ở nhà trông con. Nhưng nghĩ chồng làm ăn được, con cái còn nhỏ giao cho người giúp việc cũng không yên tâm nên tôi đồng ý. Sau này khi con đi học, tôi đi làm lại cũng chưa muộn.
Lần đó, mẹ đẻ gọi điện lên kêu kinh tế khó khăn, muốn xin làm giúp việc trên thành phố. Bà bảo, ở thành phố lương giúp việc cũng tầm 7-8 triệu, tha hồ tiêu. Tôi lập tức nảy ra ý định đưa mẹ lên trông con giúp mình vì khi đó tôi cũng quá vất vả. Và tôi sẽ trả cho mẹ số tiền bằng đúng số tiền người ta thuê mẹ.
Tối đó, tôi gọi cho mẹ và chia sẻ suy nghĩ của mình…
Tôi không hề hay biết chồng đã lén nghe được cuộc điện thoại. Từ hôm đó, anh rất im ắng, không nói gì. Nhưng một tuần sau, tôi bỗng nhận được cuộc điện thoại của mẹ nói: “Con ơi, chồng con có hiếu lắm, nó mới gửi về biếu mẹ mấy triệu. Nó nói từ giờ, cứ mỗi tháng, nó sẽ gửi biếu bố mẹ 2 triệu để bố mẹ khỏi phải vất vả chi tiêu và mẹ cứ yên tâm ở nhà chăm sóc bố con. Nó còn dặn đi dặn lại mẹ rằng mẹ không phải lo lắng, cứ ở nhà chăm sóc bố, hai ông bà nương tựa vào nhau”.
Ban đầu nghe mẹ nói, tôi khá vui và hài lòng. Nếu chồng tôi nghĩ được như vậy thì quá tốt. Vì trước giờ anh thường biếu bố mẹ anh tiền chứ chưa từng nghĩ đến bố mẹ tôi. Tôi cũng ngại công khai chuyện tiền nong biếu nhà ngoại nên thường lén lút biếu mẹ đồng ra đồng vào. Bây giờ chồng công khai như vậy, tôi cũng không phải ngại nữa.
Nhưng mọi chuyện ngã ngũ khi tôi vô tình nghe được lời tâm sự của anh với mẹ đẻ. Anh nói rằng nhà chung cư cao cấp, mới mua, anh không thích người già lên ở đặc biệt là mẹ vợ. Anh chê mẹ tôi ở quê, không biết sử dụng đồ đạc hiện đại, sợ lên sống lại phá hỏng nhà anh. Hơn nữa, anh không thích sự hiện diện của người lạ trong nhà. Nếu có người lên sống, nhất định phải là bố mẹ đẻ của anh chứ không phải là mẹ vợ. Anh biếu mẹ vợ 2 triệu cũng để bà yên tâm từ nay có khoản hàng tháng, từ bỏ hẳn ý định đi làm giúp việc hoặc lên nhà con gái.
Anh và mẹ chồng tôi có vẻ rất hào hứng, đồng lòng khi nói về chuyện đó. Trong câu chuyện anh còn hàm ý, nhà này tiền chủ yếu là do anh bỏ ra mua nên cho ai lên sống phải do anh quyết định. Chồng chê bai tôi không kiếm ra tiền còn coi thường mẹ vợ nhà quê thực sự là việc tôi không dám nghĩ tới.
Từ hôm đó, tôi vô cùng thất vọng về chồng. Trong đầu tôi ngổn ngang suy nghĩ. Tôi không biết có nên “ba mặt một lời” với anh hay cứ “ngậm bồ hòn làm ngọt”? Nếu trong đầu anh có suy nghĩ như thế thì liệu anh có tôn trọng vợ mình?
Theo PV (VietNamNet)